Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

The legend of MU


Tự chuyện Alex Ferguson ( Chương 18 ) : Ruud Van Nistelrooy


Ích kỷ nhưng hiệu quả

Trên thực tế, Ruud là một trong những tiền đạo ích kỷ nhất tôi từng thấy. Anh ta luôn ám ảnh với việc ghi bàn và không có nhu cầu tham gia vào các tình huống phối hợp, cũng không quan tâm xem mình đã di chuyển bao nhiêu km và bứt tốc bao nhiêu lần trong trận đấu. Thứ duy nhất mà anh ta có hứng thú là Ruud van Nistelrooy đã ghi được bao nhiêu bàn. Từ trong bản năng, Ruud muốn là tiền đạo số 1 và không thể hòa hợp được với Andy Cole hay Diego Forlan. Diego, một người có thể nói 5 thứ tiếng và chơi tennis cực kỳ giỏi (tỷ lệ cược của anh ta khi đánh với bất kỳ ai ở M.U thường là 10 ăn 1, nhưng Gary Neville – người đóng vai nhà cái – đôi khi còn không dám nhận các kèo đặt vào Forlan), sẽ chơi tốt hơn khi có một người đá cặp. Tuy nhiên mỗi khi tôi xếp anh ta và Van Nistelrooy đá cùng nhau thì sự kết nối là bằng 0.

Trong số những cây ghi bàn xuất sắc nhất của tôi (Cantona, Andy Cole, Van Nistelrooy, Rooney) thì Ruud là người làm bàn hiệu quả nhất, nhưng trong đó có rất nhiều bàn được ghi theo kiểu chộp giật hoặc từ cự ly rất gần. Người kết thúc tốt nhất phải là Solskjaer, nhờ khả năng phân tích tình huống tuyệt vời. Ngay khi di chuyển đến một vị trí có thể dứt điểm, Ole đã tính toán hết mọi thứ: các hậu vệ đối phương là ai, họ đang đứng ở đâu và cậu ta luôn biết phải làm gì. Ban đầu tôi thậm chí còn đánh giá năng lực của Ruud cao hơn so với thực tế. Tôi kỳ vọng anh ta có thể tích cực di chuyển như một cầu thủ Manchester United bình thường vẫn phải làm, nhưng Ruud không phải là dạng cầu thủ đó. Sức bền của anh ta không quá tốt và kết quả các bài kiểm tra thể lực cũng không có gì ấn tượng, nhưng bạn biết rằng Ruud luôn luôn có thể đặt quả bóng vào trong lưới nếu bạn đưa nó đến cho anh ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét